Saturday, June 1, 2013

Thư gửi bạn trẻ từ Singapore

* Tâm thư của Tiến sĩ Sử học Nguyễn Nhã (Trưởng Đề án bếp Việ t- Bếp của thế giới) gửi các bạn trẻ nhân chuyến đi nói chuyện về cơ sở pháp lý của chủ quyền Việt Nam tại Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông tại Singapore vào ngày 01 tháng 06 năm 2013.

Sau chuyến đi tham gia Hội thảo về Biển Đông ngày 16/06/2012 tại Đại học Harvard do Hội sinh viên Việt Nam vùng Boston mở rộng tổ chức, nay tôi lại có dịp đi Singapore nói chuyện vào ngày 1/6/2013 do Hội Chuyên Gia Việt Nam tại Singapore (Việt Nam 2020) tổ chức về đề tài: “Cơ sở pháp lý về chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông” đồng thời đến cổ vũ cô học trò Thu Loan biểu diễn món bánh bánh căn, bánh xèo Ninh Thuận ở Lễ hội Ẩm thực Thế giới tại Vịnh Marina.

Với tính cách của một nhà nghiên cứu sử học, tôi muốn trình bày khách quan khoa học về sự thật chủ quyền tại hai quần đảo Hoàng Sa - Trưởng Sa và Biển Đông. Tôi đã từng nói: “Tôi rất trân trọng những nhà chính trị ở bất cứ nơi đâu, song cũng mong những nhà chính trị cũng tôn trọng những người nghiên cứu sử học như tôi”.

Sự thật lịch sử rất quan trọng vì lịch sử cho nhân loại những bài học lịch sử rất quý giá. Như trong những hội thảo quốc tế về Biển Đông tại Hà Nội, Tp. Hồ Chí Minh và tại Quảng Ngãi vừa qua, có học giả đã ái ngại về bi kịch Châu Á có thể sẽ xảy ra như bi kịch Châu Âu đã xảy ra hồi thế chiến thứ hai, thế kỷ XX vừa qua, khi thấy sự hung hăng hiện nay cứ tăng lên như sự hung hăng ở Châu Âu trước đây.

Hồi Thế chiến thứ hai mới chỉ có một nước có vài quả bom nguyên tử nhỏ đã khiến cuộc chiến chấm dứt, nay nhiều nước không những có kho võ khí hạt nhân quá lớn lao mà còn vô số các lò hạt nhân. Nếu xảy ra bi kịch các kho bom nguyên tử hay hàng loạt các lò hạt nhân nổ tung vì bất cứ nguyên do gì, thì cả thế giới có khả năng bị nổ tung hay ô nhiễm phóng xạ, nhân loại bị hủy diệt chứ đâu chỉ mấy chục triệu người chết, đâu chỉ một số thành phố bị hủy diệt hoàn toàn! Chẳng lẽ thế giới, loài người chịu khoanh tay để cho một cá nhân hay một thiểu số hung dữ, kể cả một nhóm khủng bố nào đó hoành hành. Chẳng lẽ loài người cứ vô tư sống, chẳng cần quan tâm đến tương lai ra sao. Họa hoằn có người đưa ra cảnh báo tận thế thì chỉ cũng vô tư coi như trò cười!

Tôi vốn là người nghiên cứu lịch sử, nghiên cứu các quyền lực qua các thời đại. Không có một cá nhân nào, một nhóm quyền lực nào khi nắm được quyền lực lại không ham muốn quyền lực của mình được tăng lên và quyền lực đối thủ giảm đi và chịu chia sẻ quyền lực một cách dễ dàng cho người khác, nhóm khác, trừ phi có cơ chế bắt buộc họ phải chia sẻ, phải nhường. Chỉ khi nào có cơ chế hiệu quả trong đó có luật pháp mới buộc có sự chia sẻ, nhường lại và như thế cộng đồng, quốc gia và cả thế giới mới có trật tự, ổn định, hòa bình bền vững.

Sự hung dữ hiện nay ở Biển Đông bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp lẽ phải, bất chấp sự thật lịch sử đang đe dọa trật tự, hòa bình ổn định thế giới. Có nhiều người, nhiều nước hiện nay chỉ quan tâm đến Biển Đông, đến tự do hàng hải, còn việc tranh chấp chủ quyền biển đảo là chuyện nội bộ các bên. Song có biết đâu chính sự tranh chấp chủ quyền biển đảo bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp sự thật lịch sử khiến dẫn đến sự rắc rối, hung dữ tại Biển Đông.

Theo tôi, sự thật lịch sử, lẽ phải cũng như luật pháp quốc tế hiện hành trong đó có Hiến chương Liên Hiệp Quốc, Luật Biển 1982 của Liên Hiệp Quốc phải được quảng bá qua giáo dục cũng như qua các phương tiện truyền thông thế giới đến nhân dân các nước trên thế giới nhất là tại các nước có tranh chấp để nhân dân đấu tranh buộc các nhà cầm quyền các nước không được dối trá, không được hung dữ, tôn trọng lẽ phải, sự thật lịch sử, luật pháp quốc tế. Có như thế mới mong trật tự, hòa bình ổn định thế giới, vận mệnh của người dân  được bảo đảm và những nguy cơ hủy diệt nhân loại, thế giới mới mong được đẩy lùi .

Song hành với đấu tranh cho lẽ phải, sự thật lịch sự, luật pháp quốc tế, khi mà lý của kẻ mạnh còn đang hoành hành, thì đối với một thanh niên Việt Nam, trước những nguy có chưa từng có tại Biển Đông, mỗi người Việt Nam phải có một kế hoạch nhỏ xây dựng nội lực hùng cường, phải  trở thành cường quốc biển trong tương lai, nếu không muốn bị xử ép, làm nhục hay trở thành thuộc quốc! Không có cách nào khác Việt Nam phải đại hòa, phải làm bạn, cùng thắng với các nước kể cả cựu thù!

Chính vì  vậy tôi mới khởi xướng “Chương trình ngàn thanh niên thế kỷ XXI” với 4 tiêu chí trong đó có tiêu chí phải có tâm, có tầm, cố gắng có đề án để đời góp phần xây dựng Việt Nam trở thành cường quốc biển trong tương lai và phải trung thực, tử tế với mọi người. Trong ngày Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương vừa qua đã có một số thanh niên đăng ký đề án của mình như thanh niên từng du học Nhật Bản, đăng ký đề án “Ngàn cánh hạc” rèn luyện kỹ năng sống theo cách thanh niên Nhật hay một siêu đầu bếp đăng ký đề án “Đào tạo ngàn thanh niên đầu bếp giỏi” quảng bá bếp Việt ra thế giới hay một thanh niên đăng ký “Ngàn thanh niên thế giới du”, học hỏi các tinh hoa thế giới về xây dựng đất nước nhà…

Nay tôi đến Singapore với tâm nguyện trên và mong các bạn trẻ trong và ngoài nước chia sẻ tâm nguyện của  tôi,

Mong vậy thay!

Hãn Nguyên Nguyễn Nhã, Tiến sĩ Sử học
Trưởng Đề án Bếp Việt - Bếp của Thế giới - www.amthuc.net.vn
Hãn Nguyên Nguyễn Nhã Foundation - www.hannguyennguyennha.com

Friday, May 3, 2013

Phải tôn trọng lịch sử về chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa

02/05/2013 07:47 (GMT + 7)

TT - Vấn đề biển Đông hiện nay với sự căng thẳng càng ngày càng leo thang khiến nhiều học giả quốc tế trong các hội thảo về biển Đông e ngại nguy cơ xảy ra bi kịch châu Á, như đã xảy ra bi kịch châu Âu ở Thế chiến thứ hai.


Chiến sĩ hải quân vùng 3 xem những tấm bản đồ thể hiện Hoàng Sa là của Việt Nam tại Bảo tàng Đà Nẵng ngày 29-4 - Ảnh: HỮU KHÁ

Có một nghịch lý là thế giới hiện nay chỉ quan tâm đến biển Đông có liên quan đến quyền lợi cốt lõi của mỗi nước, còn vấn đề tranh chấp chủ quyền các đảo đá là chuyện nội bộ của các nước tranh chấp, mà không biết hay cố tình không biết chính thực tế sự tranh chấp chủ quyền các đảo đá bất cần đến sự thật lịch sử và bất chấp luật pháp quốc tế khiến sự căng thẳng leo thang.

Trong hội thảo quốc tế tại Quảng Ngãi vừa qua, một học giả đến từ một trường đại học ở Hong Kong cho rằng sự quảng bá ra thế giới sự thật lịch sử về chủ quyền của Việt Nam còn rất hạn chế. Tôi cũng vừa đề nghị cần quan tâm đến sự thật lịch sử chủ quyền tại Paracel (Hoàng Sa) và Spratly (Trường Sa).

Từ luận điểm “đất vô chủ”
Chỉ cần tập trung vào sự thật lịch sử năm 1909, Trung Quốc bắt đầu tranh chấp chủ quyền tại biển Đông, chính quyền Quảng Đông đưa ra luận điểm Paracel là “đất vô chủ”, bắt đầu tổ chức chiếm hữu theo cách của phương Tây như cho tàu chiến bắn 21 phát súng, cắm cờ, cắm cột mốc chủ quyền tại các đảo ở Paracel và đặt tên là Tây Sa. Hay tập trung vào sự kiện năm 1898 khi công ty bảo hiểm Anh nhờ quan chức tổng lãnh sự Anh yêu cầu chính quyền Hải Nam bồi thường vụ dân Hải Nam hôi của lấy đồng thau của tàu Bellona (của Đức) bị đắm năm 1895 và tàu Nhật Unofi Maru bị đắm năm 1896 tại Paracel, thì chính quyền Hải Nam bác bỏ Paracel không thuộc chủ quyền Trung Quốc.

Khi ấy Việt Nam đã có quá nhiều chứng cứ minh chứng Paracel là của Việt Nam, từ văn bản nhà nước như Châu bản của triều đình Nguyễn, các văn bản chính quyền địa phương cũng như chính sử, địa chí, bản đồ, cho đến các tài liệu, bản đồ của phương Tây cũng như chính tài liệu, bản đồ của Trung Quốc. Các tài liệu của phương Tây như Gutzlaff năm 1849 hay bản đồ An Nam đại quốc họa đồ ghi rất rõ Paracel chính là Cát Vàng, tức Hoàng Sa.

Việt Nam đã chiếm hữu thật sự mang tính nhà nước liên tục và hòa bình qua các thời đại từ đội dân binh Hoàng Sa kiêm quản đội Bắc Hải đi khai thác sản vật tại Hoàng Sa và Trường Sa từ đầu thế kỷ 17, đến khi thủy quân đi cắm cột mốc, dựng bia chủ quyền từ năm 1816-1836 trở thành lệ hằng năm.

Đã tuyên bố Paracel vô chủ hay Paracel không thuộc chủ quyền của Trung Quốc thì có đưa bất cứ bằng chứng nào sau này cũng chỉ là ngụy tạo hay suy diễn không có giá trị, trái với sự thật lịch sử.

Lịch sử không thể cắt xén
Tháng 4-1956, lợi dụng quân đội Pháp rút khỏi Đông Dương, Đài Loan chiếm đảo lớn nhất là Itu Aba, tức đảo Ba Bình thuộc quần đảo Trường Sa (Trung Quốc mới đặt tên Thái Bình, kỷ niệm tàu Thái Bình chiếm đóng cuối năm 1946); Trung Quốc chiếm đảo lớn nhất của quần đảo Hoàng Sa và lợi dụng quan hệ mới với Mỹ sau Tuyên bố chung Thượng Hải năm 1972, Trung Quốc đã chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa ngày 19-1-1974.

So với trước năm 1949, từ đây Trung Quốc đã bắt đầu quan tâm hơn đến luận điểm cho rằng chủ quyền về Hoàng Sa của Trung Quốc đã có từ lâu đời, với nhiều luận cứ, luận chứng phi lịch sử. Trung Quốc đã cố gắng tìm kiếm tài liệu để cố gán ghép bằng cách cắt xén, nếu cần thì xuyên tạc, với sự đóng góp của một số nhà học giả đưa ra luận điểm cho rằng “các đảo Nam Hải từ cổ xưa đến nay là lãnh thổ Trung Quốc”, do nhân dân Trung Quốc “phát hiện sớm nhất”, “kinh doanh sớm nhất”, do chính phủ các triều đại Trung Quốc “quản hạt sớm nhất” và viện dẫn nhiều tài liệu lịch sử mang tính suy diễn để dẫn chứng (Quang Minh Nhật Báo, 24-11-1975).

Sau đó, ngày 30-1-1980, Bộ Ngoại giao Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã công bố văn kiện ngoại giao, chính thức hóa những luận điểm đã đưa ra trong bài báo nói trên và năm 1988 đã xuất bản bộ tư liệu đồ sộ của nhóm Hàn Chấn Hoa. Song những tư liệu này lại hết sức vu vơ không có gì là xác thực, hầu hết những tài liệu cổ mà Trung Quốc dẫn chứng lại đều là sách viết về nước ngoài “chư phiên”, tức không phải chép việc của Trung Quốc, như Nam châu dị vật chí của Dương Phù, Chư phiên chí của Triệu Nhữ Quát.

Do sự thật không có trong lịch sử và không có ngay trong bản đồ của Trung Quốc hay phương Tây vẽ, cộng thêm chính sự kiện chính quyền Quảng Đông cho Paracel là đất vô chủ, nên sự phản bác những ngụy tạo, suy diễn trong các luận điểm cùng các luận cứ, luận chứng của Trung Quốc quá dễ dàng, nhất là dựa vào pháp lý quốc tế cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 phải là chiếm hữu thật sự, phải mang tính nhà nước, liên tục và hòa bình.

Riêng phản bác luận điểm của Trung Quốc về tuyên bố đường lưỡi bò năm 2009 thì chỉ cần dựa vào Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982 sẽ phản bác lại dễ dàng, nhất là Trung Quốc dựa vào kế thừa lịch sử năm 1947 và những luận điểm, luận chứng vu vơ, không ai có thể chấp nhận được.

Hiện nay ở Trung Quốc người ta hầu như lờ đi sự kiện năm 1909 chính quyền Quảng Đông cho Paracel là “đất vô chủ”, hầu như ai cũng nói giáo đầu kiểu như: “Các hòn đảo ở Nam Hải từ xưa đến nay là lãnh thổ của Trung Quốc, nếu đi sâu nghiên cứu các sách cổ Trung Quốc thì đây là điều hiển nhiên, không có gì phải nghi ngờ”... Cứ như thế mà tuyên truyền rộng rãi trong nhân dân khiến người dân ai nấy đều tin như vậy! Còn đi sâu nghiên cứu sách cổ thì chẳng có gì cả, chỉ là cố suy diễn hàm hồ.

Để tránh nguy cơ bi kịch châu Á như nhiều người lo ngại và để công bằng và thế giới ổn định trật tự, hòa bình, hợp tác bền vững thì chỉ còn cách phải tôn trọng sự thật lịch sử, tôn trọng luật pháp quốc tế; phải đấu tranh theo tinh thần cùng thắng “win-win”. Cái gì của Caesar phải trả lại cho Caesar!

TS NGUYỄN NHÃ

Nguồn: http://tuoitre.vn/Ban-doc/Chung-toi-co-y-kien/546064/phai-ton-trong-lich-su-ve-chu-quyen-hoang-sa-truong-sa.html

Monday, April 22, 2013

Tôi muốn bay cùng với đất sỏi mưa nguồn Quảng Nam

*Bài thu hoạch Đề án Bếp Việt - Đinh Khánh Trinh.

Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất “chưa mưa đà thấm”. Quê tôi nghèo lắm, quanh năm chỉ làm bạn với đất sỏi và mưa nguồn. Cái nắng, cái gió miền Trung đã tôi những con người xứ Quảng nói riêng và miền Trung nói chung trở nên rắn rỏi, khỏe mạnh. Người xứ khác không rõ lại cho rằng người miền Trung (đặc biệt là người Quảng Nam) cộc cằn, thô lỗ. Người ta còn nháy lại giọng quê tôi “Thô chi mà thô đến cái giọng cũng thô”. Tuy nhiên, ít ai biết được bên trong cái vỏ bọc tưởng chừng thô lỗ, cộc cằn ấy là những trái tim đa cảm; đằng sau những lời lẽ có vẻ khô cứng ấy là những tình cảm chân thành và tha thiết. Không chỉ trong lời nói, ẩm thực Quảng Nam cũng như vậy. Những món ăn xứ Quảng không cầu kỳ như món xứ Bắc; cũng không đầy như món miền Nam; mà tao nhã, mặn mà.

Được tham gia vào Cổng thông tin ẩm thực Việt Nam, dưới sự hướng dẫn và gợi ý của Tiến sĩ Nguyễn Nhã cùng sự giúp đỡ của tất cả các thành viên trong dự án, đặc biệt là những kiến thức chuyên môn của Siêu đầu bếp Nguyễn Văn Lập. Tôi muốn giới thiệu đến độc giả gần xa những món thân thuộc, gắn liền với cái chân, cái bụng người Quảng Nam, nhưng chưa có cơ hội được đến với các bạn bốn phương như bánh tráng sắn cuốn cá, phở sắn, gỏi cá cải xanh, gà tre Đèo Le nướng hổi, cá chuồn kho mít non, mít hông, mè trộn măng, ngọn rau lang chấm mắm cái…

Bên cạnh đó, tôi sẽ đi sâu vào tìm hiểu mảng nguyên vật liệu chế biến. Ví dụ như, rau húng Trà Quế, mỳ Phú Chiêm, gạch cua Hội An, tro củi Cù Lao Chàm, bắp Hội An, gà tre Đèo Le, bê thui Cầu Mống,… Tôi không hiểu rõ lắm về ẩm thực các vùng miền khác, nhưng riêng với Quảng Nam thì ẩm thực có những nguyên tắc tối thượng mà chỉ cần sai một tí cũng có thể đánh mất giá trị và chất lượng của món ăn. Khâu quan trọng nhất trong chế biến món ăn đó chính là chọn nguyên vật liệu. Nếu ai đó có cơ hội về Quảng Nam và có hứng thú muốn kiểm chứng lời tôi thì cứ việc tìm đến thúng bắp ở các chợ và chọn mua hai trái bắp, một trái bắp Hội An và một trái bắp xứ khác (ví dụ như bắp Duy Xuyên, bắp Điện Bàn…). Bạn hãy tự thưởng thức và giác quan của bạn sẽ nói cho bạn biết rằng lời của tôi là đúng. Hay nếu bạn muốn ăn gà nướng mà được nếm một miếng gà tre Đèo Le nướng hổi và uống ly rượu gạo thì bạn sẽ thấy sướng run cả người. Chỉ cần ăn một lần cũng đủ khiến bạn da diết với vùng đất sỏi đá ấy nhường nào.

Tôi sẽ không nói nhiều về nguyên vật liệu ở đây. Nếu có cơ hội tìm hiểu sâu và rõ về vẫn đề này, tôi muốn viết nhiều và viết rõ để chúng ta có thêm cơ sở để tự hào về ẩm thực từng vùng miền của chúng ta, khi bắt tay vào chế biến, các bạn có thể chọn lựa đúng nguyên vật liệu để món ăn trở thành món quà yêu thương dành cho người thưởng thức.

Tôi không có ý định dừng lại ở việc khai thác đề tài ẩm thực Quảng Nam, tôi muốn mở rộng phạm vi đề tài ra ẩm thực Trung Trung Bộ, Nam Trung Bộ và quá trình Nam tiến của ẩm thực Quảng Nam nói riêng và ẩm thực miền Trung nói chung. Tuy nhiên, để làm được điều đó, tôi cần tự tìm hiểu, nghiên cứu và sự giúp đỡ của bè bạn gần xa – những người biết và có niềm đam mê với ẩm thực. Như vậy, chúng ta mới có thể xây dựng và quảng bá ẩm thực cũng như củng cố nền văn hóa ẩm thực nước nhà, vừa ngon, vừa lành.

Để thực hiện được đề án này, trước tiên, tôi sẽ tìm hiểu, nghiên cứu và giới thiệu về những món ăn của quê tôi, đặc biệt là những món ngon chưa được phổ biến và những món có nguy cơ bị mai mọt. Song song, tôi sẽ chú ý đào sâu về nguyên vật liệu để tìm ra đặc trưng (bí quyết) của thô phẩm để tạo nên món ăn ngon. Ví dụ như tại sao chỉ có gà tre Đèo Le nướng mới ngon và khiến thực khách mê mẩn như vậy. Khi khai phá được vấn đề này, ta có thể khắc phục được tình trạng cung không đủ cầu dẫn đến tình trạng làm giả nguyên vật liệu như hiện nay (ví dụ như thực tế vì không đủ lượng gà tre Đèo Le để chế biến, nhiều quán để mua gà Tam Hoàng nhỏ hoặc gà kiến về bôi mỡ nghệ cho da vàng…). Tiếp sau đó, tôi sẽ mở rộng phạm vi nghiên cứu vào phía Nam.

Trong quá trình thực hiện dự án, tôi sẽ tham khảo thêm ý kiến của các chuyên gia ẩm thực và chuyên gia dinh dưỡng để hiểu rõ hơn về giá trị dinh dưỡng và cách kết hợp các nguyên liệu sao cho ngon, lành và đẹp.

Tôi sẽ thực hiện những ý định trên thông qua việc viết bài quảng bá, nếu có cơ hội, tôi muốn được giới thiệu trong các hội thảo hay các chương trình ẩm thực. Bên cạnh đó, tôi có thể được sự giúp đỡ, cộng tác và tổ chức những buổi nói chuyện theo chuyên đề về ẩm thực. Trong buổi nói chuyện, chúng ta có thể tổ chức các trò chơi hay các cuộc thi liên quan đến ẩm thực để gây sự hứng thú và quan tâm của mọi người. Tôi cũng tham gia dịch những bài viết của tôi hay những bài hay khác sang Tiếng Anh để quảng bá ẩm thực Việt ra thế giới.

Mọi sự góp ý xin gửi về địa chỉ:
Đinh Khánh Trinh
Đề tài: Ẩm thực Quảng Nam
Điện thoại: 0122 44 188 50
Hộp thư: trinhkhanh.dinh@gmail.com

Wednesday, April 17, 2013

Thư ngỏ của Tiến sĩ Nguyễn Nhã về sự kế tục lãnh đạo của Đại học Hùng Vương (TP. Hồ Chí Minh)

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 18 tháng 4 năm 2013.

Đối với nhà sáng lập và tài trợ - đã cùng bao thế hệ thầy cô, sinh viên chúng ta dày công vun đắp cho nhà trường một truyền thống; cùng nuôi dưỡng những ước mơ về một môi trường giáo dục đích thực, chân chính mà chỉ có trong môi trường giáo dục như thế, một trường đại học như thế thì các thế hệ trí thức, nhân tài mới thực sự được phát sinh và có được lòng nhiệt thành xây dựng cộng đồng, đất nước, tôn trọng nền tảng văn hóa  lịch sử dân tộc và con người.

Các nhà sáng lập và tài trợ ban đầu trong đó có tôi luôn quyết tâm thực hiện tôn chỉ giáo dục, lấy chất lượng đào tạo làm đầu, không chạy theo số lượng. Các thầy cô vì nhiệt tình giáo dục luôn chú trọng nâng cao chuyên môn, chuyên ngành cho chính đơn vị và đào tạo học trò có được đầy đủ tri thức, gánh vác được trách nhiệm tương lai, đồng thời duy trì những giá trị truyền thống nhân văn trong bổn phận, nghĩa vụ và trách nhiệm lâu dài. Thế nên - con người mới được trưởng thành trong môi trường như vậy.

Tiếc thay! Trong hoàn cảnh lịch sử của đất nước lúc đó rất dễ tạo ra sự hiểu lầm thiện chí của những người sáng lập, chủ đầu tư ban đầu; một số người vì lợi ích cá nhân và ham muốn thể hiện danh tiếng, quyền lực đã cố tình làm hoen mờ những giá trị truyền thống, dẫn đến những quyết định sai lầm loại bỏ những người sáng lập, chủ đầu tư ban đầu và tổ chức bảo trợ thành lập trường là Công ty Cổ phần Tin học Lạc Việt.

Bất cứ một tổ chức nào cũng có gốc có nguồn, có thủy có chung, có trật tự có trên có dưới, có trước có sau. Phủ định nguồn gốc, loại bỏ những người sáng lập, chủ đầu tư ban đầu của trường tưởng như áp đặt hành chính dễ dàng. Song những hậu quả vô cùng tai hại trong thời gian vừa qua đã ảnh hưởng rất rõ đến sự tồn vong, phát triển của một trường đại học do một nhóm trí thức tâm huyết, có năng lực ước mơ xây dựng một đại học vừa mang tính Việt Nam, vừa mang tính hiện đại, sánh vai với các đại học tiên tiến trên thế giới, trước hết với các đại học trong khu vực Đông Nam Á.

Thời gian đã đủ dài trong hoàn cảnh lịch sử đất nước không ngừng đổi mới; đủ chứng tỏ mọi việc làm trong sáng, hoàn toàn vô vị lợi cá nhân; đủ chứng tỏ năng lực và khả năng đóng góp không mệt mỏi cho xã hội; cũng không còn nghi ngờ gì nữa về thiện chí yêu đất nước của những người sáng lập, chủ đầu tư ban đầu như tôi, nên tiếng nói chung ở trường là kêu gọi công nhận sai lầm, mời gọi nhà sáng lập, chủ đầu tư ban đầu trở về trường, trả lại trường cho nhà sáng lập, chủ đầu tư ban đầu, tổ chức bảo trợ xin thành lập trường trong đó có tôi, Kỹ sư Hà Bính Thân, Công ty Cổ phần Tin học Lạc Việt. Chúng tôi rất hoan nghênh thiện chí này của mọi người đã có tiếng nói và hành động cụ thể.

Chúng tôi cũng rất hoan nghênh bất cứ ai đã từng biết đến ttường Đại học Hùng Vương trong thời gian vừa qua chia sẻ thiện chí đó.

Tiếp xúc các bạn vừa là học trò, đồng thời cũng đang giữ trọng trách Bí thư, Phó Bí thư, Chủ tịch Hội Sinh viên trường đến thăm viếng, mong tôi quan tâm đến trường, tôi đã nói một cách thân mật rằng:

“Tôi luôn có hai mối quan tâm: một là sứ mạng, tôn chỉ, mục tiêu giáo dục, chủ trương của trường đã thực hiện tới đâu mà tôi nhất định bảo vệ đến kỳ cùng và quan tâm đến sinh viên, nhất là tương lai của hơn 10.000 sinh viên đã tốt nghiệp sẽ bị  ảnh hưởng do gốc gác tốt nghiệp từ một trường không ra gì hay trường không còn tồn tại. Tôi cho đó là một tội ác nếu để ảnh hưởng đến tương lai của sinh viên như thế!"

Chính vì vậy, tôi quyết định lấy ngày truyền thống trường cũng là kỷ niệm ngày ra mắt Đoàn trường, ngày 9 tháng 3 âm lịch, năm 1996, công bố băng Ghi âm Di chúc của GS. Ngô Gia Hy về sự thừa kế lãnh đạo bền vững của trường Đại học Hùng Vương với hơn 10.000 sinh viên đã tốt nghiệp và hàng ngàn sinh viện đang theo học tại trường.

GS. Ngô Gia Hy từng nói: "Trường này là của thầy và trò; dĩ  nhiên phải là thầy và trò chia sẻ, thấm nhuần sứ mạng, tôn chỉ bất vụ lợi, mục tiêu, chủ trương giáo dục của trường."

Tôi kêu gọi tất cả thầy cô, tất cả sinh viên  đã và đang theo học tại trường quyết tâm đấu tranh để tất cả mọi người làm theo Di chúc của GS. Ngô Gia Hy để trường tồn tại và phát triển như ước mơ của những người sáng lập, chủ đầu tư ban đầu của trường.

Cũng như tinh thần của lời Di chúc của GS. Ngô Gia Hy, phải có tinh thần bao dung, bỏ qua những sai lầm của nhau, cùng nhau xây dựng phát triển trường, không còn tụt hậu như hiện nay và sẽ thành trường như ước mơ cũa những nhà sáng lập, chủ đầu tư ban đầu.

Cũng theo lời Di chúc của GS Ngô Gia Hy tất cả những ai không còn chia sẻ sứ mạng, tôn chỉ bất vụ lợi, mục tiêu, chủ trương giáo dục của nhà sáng lập, nhà đầu tư ban đầu hãy tự xử hoặc đi thành lập một trường khác theo ý của mình hoặc không còn tồn tại ở trường này nữa.

Tôi vốn đang theo đuổi sự nghiệp “Đại hòa Dân tộc Thế kỷ XXI”, đang chủ trương xây dựng chương trình "Ngàn thanh niên thế kỷ XXI” mỗi người một kế hoạch nhỏ xây dựng nội lực đất nước hùng cường trở thành cường quốc biển trong tương lai để không còn bị xử ép, bị làm nhục ở Biển Đông.

Nhân ngày Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương, vừa được UNESCO công nhận là tín ngưỡng di sản quý giá của nhân loại, cũng như nhân ngày truyền thống của trường xin tặng quý thầy cô và sinh viên, cựu sinh viên Tập thơ Quốc đạo gồm "Thập nhị Hiền kinh Quốc đạo", "Ca trù Quốc đạo", "Hát thơ Quốc đạo", "Gia huấn ca", "Tình yêu là gì?"... đã được các nghệ sĩ tài danh hát, một phần đã đưa lên mạng (tìm từ khóa: Ca trù hát thơ 2012, 2013...) để phần nào thấy tâm nguyện của tôi.

Hãy nhìn sang các quốc gia khu vực cũng như Nhật Bản, Nam Hàn, Đức... họ đã thể hiện những năng lực tri thức, văn hoá nào để vươn lên từ những chua cay trong ảnh hưởng từ chiến cuộc thế giới vừa qua? Việt Nam chúng ta nhất định phải vươn lên, trước hết từ giáo dục, trong đó có trường thân yêu của chúng ta: Đại Học Hùng Vương - TP.HCM.

Cũng trong buổi lễ long trọng hôm nay, riêng các nhà sáng lập và tài trợ chúng tôi chân thành ghi nhận sự đấu tranh, nhân thức quý báu của quý thầy cô, cán bộ nhân viên trong trường, suy nghĩ đúng đắn của các sinh viên các khoa đã và đang theo học… đã vượt qua những khó khăn và nhất là duy trì được sự ổn định tốt nhất trọng tâm giáo dục của trường.

Chính sự đấu tranh kiên cường ấy, đã càng tô đậm cho lịch sử hình thành cuả trường và làm sáng tỏ tôn chỉ bất vụ lợi, không chấp nhận thương mại hóa giáo dục.

Kính chúc các bạn sinh viên cũng như các bạn cựu sinh viên luôn đạt được những thành công.

Kính chúc quý thầy cô, cán bộ nhân viên nhà trường, các vị lãnh đạo thiện chí ở các khoa, phòng, đơn vị, tổ chức trong nhà trường luôn khang an, hạnh phúc.

Chân thành cảm ơn Ban tổ chức ngày truyền thống đã cho tôi những cảm xúc ấm nồng tình nhà, tình trường trong ngày truyền thống trường Đại học Hùng Vương, Tp. Hồ Chí Minh.

Trân trọng kính chào,                                                                                

Hãn Nguyên Nguyễn Nhã, Tiến sĩ Sử học.

Nguyên Ủy viên Thường trực Hội đồng Sáng lập,

Nguyên đại diện thành phần sáng lập trong Hội đồng Quản trị Nhiệm kỳ 2 (Đại học Hùng Vương).






Friday, April 12, 2013

Một người quyết gắn bó với món chè Việt, nghiên cứu quảng bá món chè Việt ra thế giới


* Bài thu hoạch Đề án Bếp Việt - Lê Thị Hương Quê.

Trong không khí vô cùng ấm cúng, 4 giờ chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2013, tại tư gia của Tiến sĩ Nguyễn Nhã, tôi đã có cơ hội giao lưu, gặp gỡ với Tiến sĩ Nguyễn Nhã – người rất tâm huyết với ẩm thực Việt, anh Nguyễn Văn Lập – Siêu đầu bếp năm 2013, cùng các bạn nhóm nòng cốt trong Đề án Bếp Việt cho thế giới.

Tiến sĩ Nguyễn Nhã – sau đây tôi xin gọi “thầy Nhã”, đã chia sẻ những nét đặc sắc về nền ẩm thực Việt Nam, xưa và nay, rồi những trăn trở của thầy đối với Đề án Bếp Việt lần này. Thầy cho chúng tôi xem những quyển sách do chính thầy dốc hết tâm huyết biên soạn như: Độc đáo ẩm thực Thăng Long-Hà Nội, Độc đáo ẩm thực Huế, Bản sắc ẩm thực Việt Nam cùng các tài liệu liên quan.

Những lời chia sẻ thân tình của thầy từ phong cách ẩm thực Bắc-Trung-Nam cho đến những giá trị cụ thể qua từng ví dụ sinh động. Nhất là phải kể đến “mắm Việt”. Thầy đặc biệt nhấn mạnh rằng trong mâm cơm của người Việt gần như không thể thiếu chén mắm và nó không hề lẫn với các loại nước chấm khác như nước tương của Tàu hay những loại nước chấm du nhập từ phương Tây. Dù hằng ngày trong mâm cơm của tôi vẫn không thể thiếu chén mắm chanh tỏi ớt nhưng từ khi gặp thầy tôi bắt đầu có cái nhìn rõ hơn về nó: mắm không chỉ là món chấm bình thường mà còn là một giá trị truyền thống của ẩm thực gia đình.

Cũng trong chiều hôm ấy, anh Nguyễn Văn Lập – Siêu đầu bếp năm 2013, đã biểu diễn nghệ thuật cắt tỉa củ quả. Chỉ trong nháy mắt anh đã tỉa xong một bông hồng rất tinh tế và sống động từ củ cà rốt. Mọi người ai cũng tấm tắt khen. Tiếp theo anh “chạm trổ” quả bí ngô thành một đầu người, cứ phải gọi là “y như thật”. Rất khéo léo, anh vừa trò chuyện rôm rả, vừa khắc nên hình hài một con người. Qua đó tôi nhận ra rằng mỗi một món ăn là một nghệ thuật và đặc biệt nghệ thuật trang trí đóng vai trò quan trọng để tạo cái “chất” của món ăn.

Bên cạnh đó, mỗi thành viên trong đội nòng cốt của Đề án Bếp Việt cũng có dịp để lần lượt nêu lên suy nghĩ của mình về ẩm thực Việt Nam cũng như đề ra mục tiêu đồng hành với Bếp Việt. Để gìn giữ các giá trị truyền thống của ẩm thực Việt, để đưa ẩm thực Việt đến gần với thế giới hơn nữa thì đó quả là một chặn đường dài. Song, tất cả mọi người trong đề án đều đồng tâm nhất trí theo đuổi tới cùng.

Tôi cũng xin góp chút sức mọn của mình vào đề án vô cùng ý nghĩa này. Với tham vọng vừa quảng bá hình ảnh quê mình, vừa cóp nhặt kiến thức về ẩm thực Việt Nam để vươn ra thế giới tôi đã chọn cho mình một lối đi, đó là chè. Chè có nhiều loại và nhiều chức năng. Từ Bắc vô Nam bạn có thể kể bao nhiêu tên chè? Vô số phải không nào ? Đó là chưa kể cùng một tên gọi nhưng chỉ cần gia giảm các nguyên liệu ta đã có một hương vị hoàn toàn khác. Thật thú vị phải không nào? Lại thêm thức ăn (cũng có thể là thức uống) đặc biệt này có rất nhiều công dụng. Chè có thể làm món tráng miệng hay khai vị cũng giống như các nước phương Tây ăn súp trước bữa chính vậy. Hay chè còn có thể ăn dặm. Nghĩa là ăn chè giữa buổi, có thể là buổi sáng hoặc buổi trưa, để vừa không bị đói vừa không bỏ lỡ bữa chính vì ăn quá no. Hay chè làm món điển tâm giúp ta yên lòng mà tận hưởng giấc ngủ ngon lành. Cũng có những món chè có từ rất lâu rồi, cũng có những món mới sáng chế gần đây và cũng có những món đã thất truyền. Chẳng phải đấy cũng là một đề tài đáng được lưu tâm khi nhắc đến ẩm thực Việt sao?

Tôi thấy mình thật may mắn vì đã không bỏ lỡ buổi gặp mặt đầu tiên của Đề án Bếp Việt cho thế giới. Chặng đường phía trước còn dài nhưng tôi không đơn độc. Để đưa những giá trị Việt vươn ra thế giới thì đây, ngay từ bây giờ ai cũng có thể làm được. Tôi đã chọn khởi đầu con đường quảng bá hình ảnh Việt, một con đường đồng hành với Đề án Bếp Việt.

Mong một tương lai không xa sẽ trả lời một cách cụ thể.

Lê Thị Hương Quê
Đề tài: Chè Việt
Di động: 01636926295
Hộp thư: quehuong.huongque@gmail.com


Bảng mục tiêu những việc đã, đang và sẽ thực hiện

STT
Mục tiêu ngắn hạn
Mục tiêu dài hạn
Ghi chú
1
Cùng bạn bè quảng bá các sách và tài liệu của Thầy Nhã. (qua mạng, truyền mệng, đi đến những nơi cần thiết,…)
Viết các bài báo có liên quan
Hiển nhiên, để đạt được mục tiêu đề ra tôi phải có sự giúp đỡ rất lớn từ phía gia đình, bạn bè và thầy cô.
2
Tham gia các buổi giao lưu gặp gỡ tại cơ sở của Bếp Việt.
Tìm hiểu tài liệu về ẩm thực Việt xưa và nay, đặc biệt là món chè. (qua sách báo, Internet, người thân, bạn bè,…)

3
Chọn cho mình một món chè tâm đắc nhất, chuẩn bị cho “màn trình diễn” sắp tới.
Dịch các bài báo, các sách viết về ẩm thực (đặc biệt là của thầy Nhã) sang tiếng Anh và tăng cường quảng bá Bếp Việt.